Sếp ngon quá làm tôi không kiềm chế được. Tôi yêu em, anh họ, tôi thực lòng đấy. Nào, đến hôn tôi một cái rồi im lặng một lần và mãi mãi. Tôi hôn em họ tôi say đắm và cô ấy hôn lại tôi. Pablitooooo, tôi sẽ nhớ bạn rất nhiều. Đừng đi, ở lại thêm một tuần nữa, tôi có thể giả tái phát. Nhưng bạn đang nói gì ngu ngốc vậy, bạn sẽ làm điều đó như thế nào. Em ơi, anh yêu em và anh không muốn em rời xa. Thôi đi, đừng nói nhảm nữa và để tôi gặp bệnh nhân của mình lần cuối. Rõ ràng là những do dự, nghi ngờ của tôi không hề biến mất hoàn toàn, tôi cũng không tránh khỏi rơi vào giai đoạn trầm cảm, khi đó tôi quay trở lại với những nguyên tắc đạo đức cũ, quay ngược mọi thứ. Nhưng sự thật là nụ hôn mà tôi và Oscar trao lên môi đã thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi.